n không có phản ứng Tứ Phương lại sốt ruột gọi vài tiếng, điện thoại đột nhiên bị ngắt .
Tứ Phương vội vàng gọi lại ,điện thoại đối phương lại tắt máy .
Tứ Phương nhất thời ngây ngẩn cả người, là điện thoại hết pin sao ? Phải không? Anh không thể ngăn mình miên man suy nghĩ, là điện thoại không điện được ? hay là bị người khắc ngắt ?
Anh gọi lại lần nữa, vẫn bị tắt máy. làm sao bây giờ? Anh vừa xem qua tư liệu của Cao Đông Thành, cảm thấy lo lắng cho cô .
Anh mở ngăn kéo , lấy khẩy súng trong ngăn kéo ra, rồi gọi Vương thúc.
“Làm sao vậy Tứ Phương?”
Tứ Phương lo lắng nói, “Tôi mới gọi điện thoại cho Lại Văn, bên kia đột nhiên tắt điện thoại “
“Có thể điện thoại hết pin ? Vương thúc nói.
“Có lẽ nhưng tôi không thể không lo được ”
Vương thúc hiểu anh , biết anh lo lắng cái gì
Vương thúc thấy anh cầm súng ,vẻ mặt lo lắng đi tới đi lui, hỏi, “bây giờ làm sao?”
Tứ Phương cúi đầu nghĩ nghĩ nói, “Kêu A Vũ mang theo người , chúng ta tới nhà Cao Đông Thành một chuyến.”
Vương thúc cả kinh, “Như vậy có được không?”
“Không có gì không được , Lại Văn vốn là vợ tôi , tôi đi tìm vợ , bọn họ dựa vào gì mà có ý kiến chứ ?”
“Nói là nói như vậy , nhưng mà bây giờ Lại Văn không nhớ cậu , chúng ta bây giờ đi qua, sẽ bị trở thành người lạ xâm nhập bất hợp pháp , sẽ gây cho Lại Văn ấn tượng không tốt . “
Tứ Phương khẳng định nói, “Không, Lại Văn đã tin tưởng tôi ” sau đó lại nói, “Cứ làm như vậy đi, chú không cần đi cùng, chỉ cần gọi A Vũ là được .”
Vương thúc không đồng ý, “Tôi đi cùng các cậu .”Ông lo lắng Tứ Phương vừa thấy Lại Văn, lại không khống chế được cảm xúc, sẽ gây ra chuyện không nên .
Tứ Phương biết không lay chuyển được Vương thúc, cũng không lãng phí thời gian, “Vậy gọi mọi người chuẩn bị một chút, tôi và chú đi vào, những người khác ở ngoài .”
Vương thúc gật đầu, đi dặn dò A Vũ và các huynh đệ chuẩn bị vũ khí, sau đó đường dẫn.
******
Năm mươi thước thâm lam_C57
Edit;Qu33njc3
Khi Tứ Phương cùng Vương thúc đến nhà Cao Đông Thành đã là buổi tối 9 giờ rưỡi.
Bảo vệ chặn họ lại “Các ngươi tìm ai?”
Vương thúc lên trước Tứ Phương nói, “Chúng tôi tìm tiểu thư Cao An An “
Bảo vệ đột nhiên cảnh giác đánh giá bọn họ vài lần, “Xin lỗi, Cao tiểu thư không ở đây .”
Tứ Phương âm trầm nhìn người bảo vệ này, “Vậy cô ấy ở đâu ?”
Bảo vệ nói, “Cao tiểu thư đã ra ngoài , còn chưa trở về.”
Tứ Phương truy vấn, “Cô ấy đi đâu ?”
Bảo vệ nói cho có lệ “Chúng tôi chỉ là nhân viên thôi , không biết cô ấy đi đâu ”
Tứ Phương nhìn sắc mặt miễng cưỡng của hắn, “Tôi muốn tìm Cao Đông Thành tiên sinh.”
Bảo vệ sửng sốt một chút, cấp trên đã dặn dò nếu có người hỏi Cao tiểu thư thì nói cô ấy không ở đây , nhưng cấp trên lại không dặn nếu có người tìm Cao tiên sinh thì phải làm sao ?
Bảo vệ nghĩ nghĩ nói, “Các ngươi ở đây chờ một chút, tôi vào nhà xem tiên sinh có ở nhà không .”
Tứ Phương nhếch miệng, trào phúng cười cười.
Bảo vệ chạy nhanh vào tìm Chu Quân, Chu Quân vỗ vỗ trán, “Ngu dốt , còn hỏi cái gì, đã nói Cao tiên sinh không ở đây .”
Bảo vệ lấy được chỉ thị, nhanh chạy ra . Vừa đến đại sảnh , liền thấy một già một trẻ ,hai người đàn ông đã đứng ở đại sảnh . Bảo vệ kinh hoảng kêu, “Các ngươi sao lại tự tiện xông vào, không phải đã nói rồi sao, Cao tiểu thư không ở đây , Cao tiên sinh cũng không có ở nhà.”
Bảo vệ chạy tới cản Tứ Phương, nhưng lại không cản nổi, Tứ Phương một tay ném hắn tới một góc đại sảnh. Bảo vệ bị ném mạnh đụng vào tường , phát ra tiếng vang thật lớn.
Phòng khách phát ra tiếng động thật lớn làm kinh động đến rất nhiều người, người hầu ở lầu một tránh ở một góc chỉ trỏ, mọi người cũng ở hành lang lầu hai nhô đầu ra xem náo nhiệt.
Cao An An từ trong phòng đi ra, nhìn thấy một đám phụ nữ ở hành lang lầu hai líu ríu, cô tò mò nhìn xuống đại sảnh dưới lầu, vừa thấy người không khỏi ngây ngẩn cả người, hắn, hắn, hắn vì sao ở trong này?
Cao An An vội vàng chạy xuống lầu, mấy người phụ nữ ở lầu hai thấy cô hoang mang bối rối xuống chạy, đều hưng phấn chỉ trỏ, vui sướng khi người gặp họa vui cười, “Gian phu tìm đến nhà rồi …”
Tứ Phương thấy Lại Văn chạy xuống , tảng đá trong lòng như rơi xuống, cô vẫn khỏe mạnh , tự do , xem ra người kia cũng không gây khó dễ gì cho cô .
Cao An An bước chậm đến trước mặt Tứ Phương, “Sao lại tới đây ?” Hắn buổi sáng đánh lái xe,bảo vệ Cao Đông Thành còn muốn tìm hắn tính sổ, hắn sao lại xông vào đây , mấy người bảo vệ tìm hắn tính sổ thì làm sao bây giờ? Cao An An âm thầm sốt ruột, cau mày .
Vương thúc thấy Tứ Phương có điểm ngơ ngác , vội vàng nói, “Tứ Phương vừa gọi điện thoại cho cô , điện thoại của cô đột nhiên tắt máy , Tứ Phương cực kỳ lo lắng, nghĩ cô đã xảy ra chuyện gì, cho nên chúng tôi mới tới đây xem sao , quấy rầy đến cô rồi .”
Cao An An cảm thấy nghi ngờ, cô mở to hai mắt nhìn, “Điện thoại của anh hết pin , cho nên điện thoại mới tắt máy , tôi tốt lắm, không xảy ra chuyện gì.”
Cô nhìn người đàn ông trước mặt, anh ta vẫn nhìn chằm chằm vào cô , có chút thất thần , biểu tình lại sung sướng . Không biết vì sao, Cao An An cảm thấy trong lòng có một chút chua xót.
Cô theo bản năng muốn trấn an người đàn ông này, “Tôi không sao , không có việc gì , anh không cần lo lắng “
Tứ Phương gật đầu, “Tốt, bây giờ chúng ta có thể đi ra ngoài được không ?”
Cao An An nói, “Ừ, để tôi thông báo cho Cao tiên sinh một tiếng ” Hạ Tứ Phương đánh bảo vệ , bây giờ có đi ra ngoài được hay không , Cao An An phải lên lầu thông bào tình hình với Cao Đông Thành, giúp Tứ Phương nói qua một chút , hy vọng Cao Đông Thành không làm khó cho anh.
Tứ Phương nhíu mày, “Ta có thể cùng C