tiếng đập kiên cường của tim anh, thanh âm ấy khiến tôi cảm thấy yên tâm, nhắm mắt lại, tôi ngủ lúc nào cũng không hay!
Nhìn cô nằm trong ngực lẳng lặng ngủ, trong đầu tất cả mọi biểu hiện của cô điều hiện lên: Cô lạnh lùng, thông minh, kiên cường, dũng cảm, giảo hoạt, lúc cô mỉm cười, lúc đỏ mặt.
Đột nhiên cảm giác trước ngực ướt át, Phong cúi đầu nhìn, cô nhíu chặt đôi mày, nước mắt trong suốt tràn mi, anh đưa tay nhẹ nhàng lau nước mắt, tâm bỗng nhiên đau đớn, đáy mắt hiện lên một tia lo lắng. Anh thề anh sẽ khiến những kẻ khiến cô đau lòng phải khổ sở vạn lần.
Trong trường học.
"Hạo, bọn họ có không có chuyện gì chứ" Phỉ lo lắng lôi kéo tay Hạo hỏi.
"Ân, yên tâm đi, bọn họ không có chuyện gì" Hạo ôm thật chặc vai Phỉ, hy vọng có thể cho cô một chút cảm giác an toàn.
"Phỉ, cậu đừng suy nghĩ lung tung, bọn họ sẽ rất an toàn " Mộng "Hơn nữa, không phải là còn có" Huyết Phệ "Sao? Cậu an tâm đi".
Nơi xa, chết tiệt, xem ra kế hoạch phải trì hoãn một thời gian ngắn rồi, hừ, Băng Thần, coi như số cô gặp may, chờ cô trở lại tôi sẽ cho cô biết tay!
Phi cơ đáp xuống phi trường Nhật Bản ở Tokyo."Bang chủ" một người đàn ông trung niên đứng ở trước mặt bọn họ cung kính nói. Phong gật đầu, hướng tôi giới thiệu nói, "anh ta là bạn của tớ ở "Huyết Phệ" phân bộ Nhật Bản", tôi nhìn anh ta, sau gật đầu coi như là đáp lại. Đi theo anh ta cùng đi ra đại sảnh của phi trường, mở cửa 1 chiếc Rolls-Royce Phantom kênh kiệu.
2 người trước sau ngồi vào xe. tôi điện cho Phỉ, báo bình an! Xe chạy thẳng 1 đường đến ngoại ô, dừng lại trước căn biệt thự được xây dựng theo kiến trúc Châu Âu, tôi không còn tâm tình mà thưởng thức, tôi cùng Phong đi vào biệt thự.
Bởi vì đi vội vàng, chúng tôi cũng không mang bao nhiêu hành lý, Phong để tôi nghỉ ngơi một chút, anh đi giải quyết 1 số vấn đề, tôi nhìn ra cửa, gọi điện thoại đến " Hồn Tế"
******
"Cảnh, điều tra như thế nào rồi".
"Bang chủ, tạm thời còn không có tin tức gì" Cảnh.
Tôi nói cho Cảnh biết địa chỉ nơi này để anh ta đến đón, cầm lấy áo khoác chuẩn bị ra ngoài.
"Tiểu thư, thật xin lỗi, Thiếu chủ phân phó, tiểu thư không thể đi ra ngoài" mở cửa, một nam hộ vệ ngăn cản cô, dùng tiếng Nhật nói, không để ý tới anh ta, đẩy tay anh ta ra tiếp tục đi về trước, anh ta chạy lên trước ngăn cô "Tiểu thư, xin đừng làm khó dễ tôi" vẻ mặt kia dường như nói rằng, nếu tôi không trở về, thì đừng trách anh ta sẽ dùng vũ lực ép buộc, đột nhiên thừa dịp anh ta không chú ý, lấy ra con dao được vắt ở phía sau, dưới thắt lưng, chém 1 nhát anh ta liền bất tỉnh trên mặt đất, đột nhiên bốn phía nhảy ra ra mấy hộ vệ, nhanh chóng vây quanh, nhảy vút lên cao, đá nhanh như chớp. Một loạt người ngả lăn trên mặt đất. Nhanh chóng bay qua cửa sắt của biệt thự, hướng đến xe đã chờ bên ngoài, chạy đi!
Rời đi biệt thự, đi tới tổng bộ "Hồn tế".
"Bang chủ" các phân đường Đường chủ.
"Uh, có tin tức gì không" tôi hướng đường chủ chịu trách nhiệm ngành tình báo nói.
"Có, bắt đi bác trai là người của tổ chức sát thủ, Ảnh Khôi, cũng chỉ có hắn mới có năng lực ngang với "Hồn Tế" của chúng ta lặng yên không một tiếng động đem người mang đi, hơn nữa còn không để lại dấu vết nào." U.
Ảnh Khôi sao? Công phu không cao, nhưng khinh công xuất thần nhập hóa(tuyệt diệu), đến không biết đi không hay. Lợi hại nhất là ám khí, cùng tôi không phân cao thấp. Xuất thủ xảo trá. Trong danh bài thập đại sát thủ của thế giới hắn đứng thứ 9. Làm việc rất cẩn thận. Khuyết điểm lớn nhất là tham tiền, chỉ cần nhiều tiền, chuyện gì hắn cũng sẽ làm. Hơn nữa, đến nay chưa có một lần thất thủ, nhưng mà, lần này, hắn chọc đến tôi nhất định phải chết!
"Nhưng là, hắn tại sao lại muốn bắt đi 1 người cùng với hắc đạo không hề có 1 chút quan hệ nào?" Quỷ đường Đường chủ.
"Ngu ngốc a, hắn căn bản là vì bang chủ mà đến đi" U
"Ân, tại sao, chẳng lẽ hắn biết thân phận của bang chủ" Cách không giải thích được.
"Không, tôi nghĩ, hắn hẳn là bị người mua chuộc, mới làm như vậy. Phía sau hắn khẳng định còn có người khác, chuyện này hẳn là không đơn giản như vậy" Phong đường Đường chủ chán nản nói.
Trong điện thoại anh ta nói muốn gặp tôi xác nhận một chuyện, vậy hẳn là vì tôi mà đến, như vậy mục tiêu của bọn họ không phải là "Hồn tế"... Vậy bọn họ sẽ không đi cứu ba nữa!.
Mọi người thấy tôi không tỏ thái độ "Ân, các người phân tích rất đúng, anh ta là vì tôi mà đến, cùng" hồn tế "Không có một chút quan hệ".
"Như vậy lúc tôi đến Nhật nhất định là đã bị anh ta giám thị, cho nên trong khoảng thời gian này trong bang bất luận là ai cũng không được liên lạc với tôi, tôi đến nơi này là xin giúp tôi tìm người, hiểu chưa?" Tôi cố ý nói "Thỉnh" là lời nói rất nặng, mọi người gật đầu. Ra khỏi "Hồn tế", vì không muốn làm cho bọn họ hoài nghi, tôi còn cố ý đến những bang phái khác của Nhật xin bọn họ hỗ trợ tìm người. Dùng cách này để lừa người!
Ra khỏi mấy bang phái khác ở Nhật cũng đã là 11h tối, vừa lấy điện thoại di động ra nhìn, thì có hai mươi mấy cuộc gọi nhỡ, tất cả số hiển thị là đến từ cùng một người, Phong. Còn có hơn mười cái tin ngắn, Hữu Phỉ, Mộng, Hạo, Vũ, nhiều nhất chính là Phong, còn có đám người của U đang tìm tin tức của đám người kia, tôi trả lời bọn họ xong, mới vừa trả lời tin nhắn của Phong, điện thoại vừa được bắt "Cậu đang ở đâu " điện thoại di động truyền ra tiếng rống giận dữ của Phong, tôi nói địa chỉ nơi đang ở cho anh biết "Đứng ở đó chờ tớ" liền cúp điện thoại, nhìn điện thoại bị ngắt, trong lòng thật ngọt ngào."Tích tích" tin nhắn.
"Cô đến thật đúng là nhanh a, yên tâm, bọn họ rất an toàn, cho dù cô có nhờ" Hồn Tế "Cùng" Huyết Phệ "Đem Nhật bản lật tung hết lên thì cũng tìm không thấy bọn họ, để cho nhiều người hơn nữa giúp cô tìm cũng không ích gì, nghỉ ngơi thật tốt đi. Tôi sẽ tìm cô" là cái người thần bí kia, tôi đoán không sai, anh ta quả nhiên đang âm thầm giám