ông Thành, người ra mở cửa vẫn là bảo vệ lần trước, hắn vừa thấy Tứ Phương, không chút nghĩ ngợi đã nói, “Cao tiểu thư không ở nhà “
Có giáo huấn lần trước, hắn lần này cực kỳ cảnh giác, cửa cũng không hoàn toàn mở ra, chỉ mở một khe nhỏ .
Tứ Phương nhìn A Vũ đứng bên phải gật đầu , A Vũ nhanh chóng từ góc chết phía bên phải xông lên, lấy súng kề vào đầu bảo vệ .
Bảo vệ kinh hãi , nhưng lại không để ý nguy hiểm, muốn thu đầu lại ,đóng cửa.
A Vũ nắm lấy cổ bảo vệ , đưa chân vào trước, xông cửa vào .
Tứ Phương qua cửa , trực tiếp đến đại sảnh, A Vũ vội vàng dùng báng súng đánh ngất bảo vệ , bước nhanh đuổi kịp Tứ Phương.
Trong đại sảnh một mảnh im lặng, không có một ai , Tứ Phương đứng ở đại sảnh, hướng trên lầu gọi ”Lại Văn, Lại Văn, Lại Văn…”
Gọi vài tiếng, trong đại sảnh đã đầy người hầu, tò mò nhìn hắn, Cao An An cũng từ lầu hai nhô đầu ra, vừa thấy hắn, vội vàng chạy xuống lâu. Cao An An chạy đến trước mặt hắn nói, “Chúng ta đi ra ngoài nói chuyện , bọn họ đều đang nghỉ ngơi .”
Cô muốn bước về phía trước, muốn mang Tứ Phương đến hoa viên nói chuyện , Tứ Phương đuổi theo vài bước, lại giữ chặt tay cô, Cao An An xoay người lại nhìn anh một cái, không giãy dụa.
Lúc này trên lầu lại truyền đến tiếng Cao Đông Thành, hắn hét lớn một tiếng “Các ngươi muốn đi đâu?”
Cao An An xoay người muốn giải thích, Tứ Phương lại một phen ôm sát cô , đem cô lôi ra đại sảnh , không cho cô cơ hội giải thích.
Cao An An nóng nảy, “tôi nói với hắn một tiếng đã ”
Tứ Phương không nói một lời, trực tiếp ôm lấy cô , bước nhanh ra ngoài cửa lớn .
Ngoài cửa lớn đã đậu mấy chiếc xe, người đứng chật ních .
Vương thúc thấy bọn họ đi ra, mở cửa xe trước mặt ra, Tứ Phương đặt Cao An An vào ghế sau . Cao An An vội vàng rướn người từ ghế sau ra ngoài , nắm lấy tay áo anh hỏi ”Anh muốn làm gì ?”
Tứ Phương sờ sờ thái dương của cô nói ”Ngoan, nghe lời “
Sau đó không để ý biểu tình sốt ruột của cô , trực tiếp đóng cửa xe . Anh gọi Vương thúc, “Lập tức đem cô ấy về Vĩnh Châu “
Vương thúc tiến lên mở cửa xe, rất nhanh ngồi vào ghế điều khiển , khởi động ô tô.
Tứ Phương cùng người còn lại nói ”Một nửa người đi theo sau, cam đoan trên đường an toàn, mau “
Lập tức có mười người chia nhau ngồi vào 3 chiếc Hummer , một chiếc đi đầu, hai chiếc ở hai bên trái phải hộ tống xe ở giữa hướng về Vĩnh Châu.
Bốn chiếc xe đi chưa được năm trăm thước, cửa biệt thự đã mở ra, hai chiếc xe jeep từ bên trong đi ra, chạy nhanh đuổi theo bốn chiếc xe trước mặt.
Tứ Phương sắc mặt trầm trầm, từ người bên cạnh lấy một khẩu súng máy ,bước đến phía trước mặt hai bước luân phiên bắn phá hai chiếc jeep. Hai chiếc xe jeep bị nổ lốp xe, xiêu vẹo đâm vào cây ngô đồng ven đường
Vài bảo vệ từ trong xe bước ra , mặt mày đều xám tro liều mạng ho khan, Tứ Phương xem bọn hắn không có năng lực phản kích gì, không tiếp tục bắn, anh cầm khẩu súng quăng đến chỗ người bên cạnh, quyết định đi vào tạm biệt Cao Đông Thành.
A Vũ tiến lên ngăn anh lại, lắc lắc đầu, bảo vệ của Cao Đông Thành tuy rằng có huấn luyện cơ bản , nhưng lại không cùng một cấp bậc với bọn họ , căn bản không đáng để tấn công . Nhưng Tứ Phương lại nhất quyết vào trong nhà Cao Đông Thành, A Vũ vẫn có vẻ lo lắng, người ta nói ám tiễn (thủ đoạn ngầm hại người ) khó đề phòng, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. Dù sao Lại Văn đã quay về Vĩnh Châu , cũng không cần đi vào nữa
Tứ Phương liếc A Vũ một cái, anh biết hắn có ý gì, nhưng cứ buông tha Cao Đông Thành như vậy, thật là không thoải mái. Nhưng về phương diện khác, nếu thật sự cùng Cao Đông Thành đấu đến người chết ta sống, có lẽ Lại Văn sẽ áy náy.
Tứ Phương mở cửa xe ngồi vào ghế sau , anh nhìn A Vũ nói, “Chúng ta ở đây chờ nửa giờ, nếu Cao Đông Thành đi ra, các ngươi lập tức động thủ, nếu hắn không ra , hôm nay liền dừng ở đây “
A hạt gật đầu, đây có lẽ là nhượng bộ lớn nhất của Tứ Phương.
******
Năm mươi thước thâm lam_C62
edit:Qu33njc3
Ruốc cuộc Cao Đông Thành cũng không xuất hiện.
Mười mấy người đứng ở bên ngoài biệt thự của Cao Đông Thành, trên tay đều mang vũ khí, chỉ chờ người ở bên trong đi ra, người ở đầu tiên sẽ lập tức lao tới. Cao Đông Thành cho dù có bao nhiêu căm tức , có bao nhiêu sốt ruột , hắn cũng không có khả năng vì một phút nóng nảy mà làm hỏng việc , hắn vẫn đợi ở trong phòng, không đi ra ngoài cứng đối cứng.
Tứ Phương dù sao cũng còn vướng bận bởi Lại Văn, nửa giờ trôi qua, không đợi Cao Đông Thành nữa , anh liền lập tức quay về Vĩnh Châu.
Vừa vào cửa, anh liền hỏi Vương thúc, “Người đâu?”
“Ở trên lầu, cha cậu cùng cô ấy đang nói chuyện ?”
Tứ Phương tức giận , “Có cái gì cần nói chứ , có liên quan gì đến ổng chứ ?”
Vương thúc giúp bên nào cũng không tốt, đơn giản không nói chuyện .
Tứ Phương chạy lên lầu hai, mở cửa thư phòng cha anh ra, thấy hai người ngồi mặt đối mặt với nhau , Hạ Hữu Quân không biết đã nói gì đó, Lại Văn cúi đầu, không nói một câu.
Tứ Phương đi qua kéo Lại Văn, “Đi thôi, em cùng ông ta không có gì để nói cả .”
Hạ Hữu Quân mắng to, “đứa con bất hiếu này, ta cùng nó sao lại không thể nói chuyện chứ ?”
Tứ Phương khẩu khí rất kém “Có thể nói cái gì chứ ? cha không phải sẽ nói mấy câu kia sao? Cô ấy cùng cha dù thế nào cũng không quan hệ, cuộc sống của chúng ta thế nào, ngươi tốt nhất cứ làm như không thấy.”
Hạ Hữu Quân tức chết mất thôi, đứa con trai này hiện tại là càng ngày càng không để hắn vào mắt , “Ta mẹ nó là cha mày đấy , ta làm sao có thể làm như không thấy, trừ phi ta là người mù “
Tứ Phương không muốn căng thẳng cùng hắn nữa , “Lại Văn bây giờ đã trở lại, chúng ta sẽ sống cuộc sống thật tốt , cha tốt nhất không cần nhiều ý kiến như vậy “
“Con dâu