>
Anh đau.Anh ghen.Anh hận
Anh biết cô do dự là vì Lạc Dương.Nhưng anh cũng sẽ không bỏ cuộc .Anh phải là người chiến thắng trong cuộc chạy đua này.Anh tiến gần lại bên cô,nắm lấy bàn tay cô đặt lên ngực mình,nhìn cô tha thiết cả bầu trời yêu thương
-Em thấy tim anh như thế nào? Nó đang chảy máu đấy.Anh đau…………..
Mai mai cúi gằm mặt xuống,cắn môi thật chặt.Cô biết chứ nhưng cô không thể đồng ý bừa bãi được.Bàn tay cô vẫn đặt trên ngực anh,cô biết tim anh đang run rẩy. Cô cũng đau
-Em xin lỗi
Mai mai nói lí nhí nhưng vẫn đủ để Tử Long nghe được.Trên gò má cô nước mắt đã lăn dài.Tử Long lau nước mắt cho cô,khẽ hôn lên đôi mắt đã nhòa lệ kia.Giọt nước lăn dài trên bờ môi anh.Mặt chát…………
“Em đã làm anh đau mà sao anh vẫn yêu em,còn yêu em bỏng cháy. Em không muốn làm thiên thần cướp đi trái tim anh và cũng không muốn trở thành ác quỷ bóp nát trái tim thêm một người đàn ông nào nữa”
-Em không cần phải xin lỗi.Anh sẽ cho em thời gian.Sợi dây chuyền này là trái tim của anh,hãy cứ đeo nó và giữ nó cẩn thận.Đừng làm hỏng nó nếu không anh sẽ đau lắm đấy
Tử Long cười nhạt rồi vòng tay qua cổ cô đeo sợi dây chuyền vào rồi ôm khít cô vào lòng
“Trái tim đang kề sát nhau mà sao ta vẫn đau. Có lẽ nào ta không thuộc về nhau”
Chap 21 : Baby,anh muốn cưới em (phần 2)
Tối hôm đó Tử Long đã không ngủ nổi.Câu nói của Mia Mai cứ cào xé lòng anh.Anh bỗng thấy ân hận vô cùng.Giá như anh không sang Mĩ thì đã không xảy ra chuyện này.Anh sẽ không gặp Elina, Mai Mai cũng sẽ không gần gũi với Lạc Dương
Giá như thế thì mọi việc đã dễ dàng hơn,anh cũng đã cưới Mai mai từ lâu rồi.Nhưng giá như chỉ là giá như thôi.Quá khứ không bao giờ có thể thay đổi.
Anh sẽ không từ bỏ,anh phải tìm được cách giải quyết.Đang trằn trọc suy nghĩ thì anh bỗng này ra một ý.Nếu chuyện đó xảy ra thì nhất định Mai Mai và gia đình cô dù không muốn cũng sẽ phải đồng ý mà thôi
Mai Mai vẫn đến làm việc như bình thường,cô cố giấu tất cả những cảm xúc trong lòng để Tử Long không thấy được.Cô vẫn tười cười như mọi ngày.Tử Long cũng không muốn để tâm đến suy nghĩ của Mai mai.Anh thừa biết nó như thế nào.Anh cũng vờ vui vẻ rất bình thường
-Mai mai,em ăn bánh kem không?
-Không,dạo này em không ăn được đồ ngọt
-Tưởng ngày trước em thích? Hay là anh nhớ nhầm?
-Ơ, đúng,ngày trước em thích nhưng bây giờ em thấy cái mùi nó khó chịu lắm
Cô hơi ngạc nhiên khi Tử Long bất chợt mời cô ăn bánh kem.Cô liếc mắt nhìn anh tinh nghịch
-Nè,định tính mời em ăn bánh kem xong làm chi vậy? Nịnh em hả?
-Ơ,đâu có,không ăn thì thôi.Mà không nịnh vợ chứ nịnh ai chứ? ^^
Tử Long nói ngọt rồi phi thân lên giường,nằm sán lại gần Mai mai rồi vòng tay ôm lấy cô kéo sát lại. Mai mai cứ mặc kệ anh,cô lơ đi chăm chú vào đọc sách nấu ăn đang cầm trên tay.
Thấy cô cứ cắm mắt cắm mũi vào sách cố tình không để ý đến mình,Tử Long phát bực giật phăng cuốn sách vứt xuống sàn nhà.Cô đang giả bộ ngây ngô nhìn anh thì Tử Long bỗng lăn người nằm đè lên cô,mặt cười rất phấn khích
-Thôi,em không chơi đâu.Em biết lỗi rồi,lần sau em không dám phớt lờ anh nữa,được chưa? Đừng đùa nữa –Mai Mai nhìn Tử Long nhăn nhó cầu xin
-Anh không đùa đâu –Tử Long bỗng chuyển giọng rất nghiêm túc,không có chút nào là đùa cợt cả
Mai Mai khẽ lách người định trốn thoát khỏi anh nhưng Tử Long đã ghìm cô lại. Anh giữ chặt hai tay cô,lấy toàn thân mình đè cô xuống khiến Mai mai không thể nào mà nhúc nhích được
Chân cô cũng bị anh kẹp chặt một cách khéo léo.Anh ép đôi môi mình lên đôi môi cô hôn nồng nhiệt rồi hôn lên má,lên cổ,lên vai cô nữa
Thi thoảng lại thì thầm bên tai cô “Anh yêu em” hay “Hãy làm vợ anh nhé” rồi cắn vào tai cô khiến toàn thân cô tê liệt.Nhưng Mai Mai vẫn không mất hết lí trí.Cô biết anh định làm gì,cô không muốn chuyện đó xảy ra. Mai Mai cố nài nỉ anh
-Tử Long,em chưa sẵn sàng.Hãy cho em thời gian
Nhưng đáp lại lời cầu xin của cô là câu trả lời gọn lỏn đến đau lòng
-Không,anh không chờ được.Đừng lo.Anh sẽ không làm em đau đâu. Cho anh nhé?!
Mai Mai vẫn không ngừng kháng cự lại,cô lắc đầu qua bên nọ bên kia cố tránh khỏi đôi mối anh nhưng vẫn không thoát nổi. Đôi môi anh tài tình quá,anh vẫn tiếp tục bá đạo trên môi cô
Bàn tay anh không ngừng di chuyển,anh đưa tay xuống dưới nhẹ nhàng kéo váy của cô lên cao.Mai Mai cố oằn mình giãy giụa nhưng không hề hiệu quả bởi làm sao cô có thể thắng nổi sức nặng của anh chứ?
Đầu cô tràn ngập hình ảnh của Lạc Dương.Không hiểu sao cô lại nhớ anh ấy đến phát điên vào lúc này
“Em sẽ là vợ anh,của riêng anh mãi mãi” –câu nói ấy cứ vang lên làm cô đau đớn vô cùng.Cô không muốn thất hứa với Lạc Dương,không muốn có ai khác ngoài anh được động chạm tới mình kể cả Tử Long.Và cô cần phải thoát khỏi vòng tay quái quỷ kia
Đang trong lúc hoảng loạn ấy,đầu cô chợt lóe lên một ý nghĩ.Nếu không chống lại được thì cô sẽ giả vờ chấp nhận.Nghĩ gì làm nấy
Cô vòng tay ôm lấy cổ anh hôn anh cuồng nhiệt,không có một chút biểu hiện chống cự nào mà hơn thế cô còn cố tỏ ra thích thú nữa
Tử Long thấy thái độ của cô thì hài lòng lắm.Anh nghĩ cô đã chấp nhận anh.Vậy nên anh chủ quan buông lỏng cô ra để cô được thoải mái.Mọi việc diễn ra đúng như dự kiến của Mai Mai.Nhân lúc Tử Long đang lơ là,cô dùng hết sức đẩy anh ra một bên
Bị bất ngờ Tử Long ngã nhào rồi lăn từ trên giường xuống dưới sàn. Dù đang thở hổn hển vì cuộc vật lộn không cân sức vừa rồi,nhưng Mai Mai cố thu hết sức tàn còn lại chạy bán sống bán chết ra ngoài. Cô chỉ đủ sức chạy vào phòng vệ sinh rồi đóng chặt cửa lại
Vào đến trong đó, cô dựa lưng vào tường,mồ hôi vã ra khắp mặt và cả người nữa. Nhưng cô lại không khóc.Bình thường cứ gặp chuyện gì bất ngờ khó khăn cô rất hay khóc.Nhưng bây giờ cô rất mạnh mẽ,tự an ủi bản thân.
Trước đây cô có Lạc dương,mỗi lúc đau buồn cô đều tìm đến anh ấy và anh sẽ cho cô một bờ vai.Chuyện ấy diễn ra như cơm bữa nhiều đến mứ