iết chết tên bác sĩ biến thái này, để gã không dám sờ loạn Cổ Hạo nữa.
James đẩy ra bàn tay đụng chạm Cổ Hạo.
"Ngươi cút ra ngoài cho ta! Nếu dám ở chỗ của ta động dục, ta sẽ chém đứt khí quan ngươi coi trọng nhất!"
"OK." Người đàn ông làm tư thế đầu hàng. "Ta là người văn minh, không cùng tên dã man đem binh đánh giặc như ngươi so đo. Như vậy sẽ hủy khí chất nho nhã của ta. Nhưng ta vẫn là trịnh trọng khuyên ngươi một câu. Hắn thật sự chịu áp lực quá lớn, nếu ngươi còn tiếp tục áp bức, hắn có lẽ sẽ chết đó."
"Cút đi!" James rống giận.
"Ai, cá tính táo bạo của ngươi một chút cũng không thay đổi! Được rồi, ta đi." Người đàn ông đóng cửa phòng.
James rầu rĩ nhìn Cổ Hạo nằm trên giường thỉnh thoảng nhíu mày.
"Mẹ....mẹ..." Cổ Hạo nói mê sảng, ngữ điệu có chút kinh hoàng.
Tên này lại ở trong mộng gọi mẹ? Có thể thấy yếu đuối cỡ nào!
James sắp bùng nổ tức giận thì Cổ Hạo hai tay bỗng quơ loạn. Hắn không chút nghĩ ngợi bắt lấy tay Cổ Hạo.
Cổ Hạo nắm chặt tay hắn ép vào ngực, dường như đã biến mất nỗi kinh hoàng trong mộng. Anh nắm chặt tay James, bên môi nở rộ nụ cười yên lòng.
Nhìn nụ cười của anh, tim James chợt nhảy lên một cái. Tim hắn đập loạn, thật lâu không bình phục cảm xúc của mình.
Theo lý thuyết, hắn nên rút tay về. Nhưng hắn chẳng những không rụt tay lại, còn để mặc Cổ Hạo nắm chặt. Hắn cảm thấy có thể cảm giác ra tiếng tim đập bình ổn của Cổ Hạo.
James chợt phát hiện, bác sĩ biến thái kia nói không sai, Cổ Hạo thật sự lớn lên có chút đáng yêu.
"Ư..." Cổ Hạo khẽ kêu. Anh đang nằm trên đệm giường mềm mại, trên người còn đắp tấm chăn vừa mềm vừa thơm. Anh cọ mặt vào tấm chăn mềm thơm ngát, phát ra tiếng thở dài thỏa mãn, dường như đã lâu rồi không thả lỏng như vậy.
Cổ Hạo tâm tình vui vẻ mở mắt ra, đột nhiên phát hiện một đôi con ngươi rực lửa trừng mình, khiến anh kinh hãi suýt đứng tim. Sau đó anh dời tầm mắt xuống dưới, phát hiện mình đang nắm tay James đặt trên ngực.
Tuy không sợ đến mức thét chói tai nhưng anh lập tức hất tay James ra, khiếp sợ xin lỗi.
"Thật...xin lỗi."
Mặt anh tràn ngập sợ hãi, tựa như trước mặt anh là một con quỷ. Phản ứng của anh khiến vẻ mặt James so với vừa rồi càng dữ tợn.
Thấy Cổ Hạo sợ mình như vậy, James rất khó chịu. Chính hắn cũng không biết vì sao sẽ có cảm giác này.
Giọng James ẩn chứa phẫn nộ.
"Ta còn đáng sợ hơn quỷ ư? Nếu không vì sao ngươi thấy ta thì sợ muốn chết?"
Biểu tình trên mặt hắn rất đáng sợ, khiến Cổ Hạo vô cùng khẩn trương lại bắt đầu đau bao tử. Anh không tự giác lùi ra sau thật xa, lần nữa xin lỗi.
"Thật...có lỗi."
"Còn nói xin lỗi nữa ta đánh chết ngươi!"
Hắn đe dọa bộ dáng khủng khiếp hơn cả quỷ, làm Cổ Hạo càng lùi ra sau. Chẳng qua căng thẳng quá khiến dạ dạy đau khó chịu đựng, amh ấn bụng.
"Đau...đau quá."
James sắc mặt trầm xuống, tuy tận đáy lòng tràn đầy quan tâm, nhưng phẫn nộ trong giọng nói không chút suy giảm.
"Ngươi đau dạ dày? Đau đã bao lâu? Vì sao không báo ta biết?"
Thật ra anh đã đau dạ dày lâu rồi. Từ sau khi James xuất hiện, dưới sự áp bức của James, bụng anh luôn đau đớn, chẳng qua gần đây càng trầm trọng.
"Đã có một đoạn thời gian."
Nghe anh thành thật trả lời, James tức muốn lật bàn.
"Vậy mà ngươi không báo cáo? Hại ta mới được tên bác sĩ biến thái cho biết!"
Cổ Hạo đương nhiên không biết bác sĩ biến thái là ai. Nhưng mặc cho ai thấy James nổi giận thì biết tốt nhất đừng chọc tức hắn.
Anh lại xin lỗi.
"Thật...xin lỗi."
"Không cho phép xin lỗi ta nữa! Lại để ta nghe thêm lần nữa sẽ đánh ngươi!" James làm tư thế muốn uýnh.
"A...."
James mới nói muốn đánh mình thì tay đã vung tới, khiến Cổ Hạo sợ đến mất ba hồn chín vía, lập tức gào la.
Chẳng qua bàn tay to của James vung qua không có đập vào người Cổ Hạo, mà là đặt trên bụng anh xoa nhẹ.
Cổ Hạo giật mình miệng không thể khép lại. Người đàn ông đáng sợ này lại giúp anh xoa bụng?
James giọng điệu tựa như bình thường, lạnh lùng nói.
"Còn đau lắm không?"
James xoa hơi mạnh, thật sự không thoải mái chút nào. Nhưng cảm giác ra sự quan tâm của hắn, Cổ Hạo giật mình lắc đầu.
"Ta đã nghĩ kỹ, chắc là ngươi chịu áp lực quá lớn mới rụng tóc, đau dạ dày. Ta quyết định hủy bỏ đặc huấn. Bởi vì ngươi vẫn là xử nam, chưa hiểu được sức hấp dẫn của đàn ông, thì dĩ nhiên không cách nào biểu hiện mặt tốt nhất quyến rũ phụ nữ. Cho nên không làm đặc huấn nữa."
Vừa nghe không làm loại đặc huấn khiến mình bị xem thành biến thái, Cổ Hạo suýt chút kiềm không được lớn tiếng hoan hô. Chẳng qua, James còn chưa nói xong.
"Ta đã chuẩn bị một loại huấn luyện khác, trước để ngươi hiểu được sức hấp dẫn đàn ông đã. Hơn nữa ngươi cũng phải hiểu rõ cách theo đuổi nào khiến phụ nữ mê mệt."
Ngừng xoa bụng Cổ Hạo, James bỗng đứng dậy, tựa như đã tuyên bố xong, không có đường cứu vãn.
Hắn nhàn nhạt quăng ra vài câu.
"Ngươi nghỉ ngơi cho tốt! Ta sẽ kêuAlicemang đồ ăn tới cho ngươi, đến buổi tối chúng ta sẽ tiến hành đợt huấn luyện khác."
Nhìn bóng lưng hắn xoay người rời đi, Cổ Hạo trong lòng không ngừng thảm thiết gào.
Còn phải huấn luyện? Ai...nhất định càng khó chịu đựng.
....................