, mua nguyên cả công ty?
Khi Cổ Hạo bị James kéo đến một nhà hàng cao cấp, anh vẫn đang trong trạng thái chấn kinh chưa hồi phục thần trí. Đợi đến lúc lấy lại tinh thần thì họ đã gọi cơm xong.
Dưới ánh sáng hoa lệ của đèn mỹ thuật, cả đại sảnh có vẻ nhu hòa. Chỉ nhìn cách trang hoàng, Cổ Hạo hiểu rõ nhà hàng này giá sẽ không rẻ.
Phục vụ nhanh nhẹn bày lên bộ đồ ăn, Cổ Hạo kinh ngạc nhìn số lượng không ít dao, nĩa và thìa.
Anh không biết nên sử dụng như thế nào, chỉ có thể nhìn James, bắt chước làm theo.
Tuy không muốn làm James xấu mắt, nhưng Cổ Hạo ít ăn cơm tây vẫn là không cẩn thận làm rớt nĩa xuống gầm bàn.
Anh xấu hổ đến muốn chui xuống đất. James cũng giật mình giương mắt nhìn anh, dường như không ngờ anh sẽ làm rớt nĩa.
"Xin lỗi." Cổ Hạo nhỏ giọng ăn năn.
"Không sao, kêu phục vụ lấy cái khác là được." James ôn hòa nói.
Cổ Hạo không dám ngẩng đầu lên. Anh không muốn mất mặt trước mắt James, bởi vì quá khẩn trương lại làm rớt cái thìa.
Tuy James làm như không phát sinh việc gì, nhưng Cổ Hạo khó chịu đến muốn khóc. Anh ăn vài ngụm liền ngừng.
Thật mất mặt!
Anh đã xấu hổ đến không thể nâng đầu lên nữa. Loại cảm giác này so với xuống địa ngục còn khó chịu. Vì sao mình phải ở trước mặt James làm chuyện ngu xuẩn vậy? James nhất định sẽ chán ghét anh!
Vừa nghĩ tới James có lẽ ghét mình, nước mắt suýt rơi ra, anh thì thào nói.
"Tôi...tôi ăn...no rồi."
*Leng keng* vài tiếng, James liên tiếp làm rơi dao nĩa và thìa.
Thấy thế, Cổ Hạo vô cùng kinh ngạc. James làm động tác rất quen thuộc, sao có thể để rớt dao nĩa được?
James mặt không biểu tình nói.
"Nơi này dao nĩa quả nhiên khó dùng, hại ta cũng làm rớt vài cái. Chúng ta đi chỗ khác ăn cơm đi, nơi này thật đáng ghét!"
Tuy James mặt không đổi sắc nhưng hắn rất ít nói dối, bởi vậy màu da khỏe mạnh hơi ửng hồng.
Trong lòng Cổ Hạo vừa vui vẻ vừa ngượng ngùng. Ngực tràn đầy ngọt ngào, khuôn mặt cũng hồng, tim đập càng lúc càng nhanh.
James bởi vì sợ anh lúng túng mà tự nguyện mất hình tượng trước mặt bao người? Hắn là người đặt kiêu ngạo lên hàng đầu, lại vì anh mới làm chuyện như vậy? Hơn nữa chắc hắn ít nói dối, bởi vì anh nhìn ra ngay lời nói dối của hắn.
James đối với anh thật quá tốt!
Cổ Hạo cười ra tiếng, không cúi đầu nữa.
James cầm tay anh.
"Đi! Ta mang ngươi đi chỗ khác ăn cơm."
Ra khỏi nhà hàng cao cấp này, James muốn dẫn anh đi ăn cơm nơi khác, nhưng Cổ Hạo rất hưng phấn ăn không nổi thứ gì. Anh chỉ muốn trở về nhà James, được hắn ôm chặt trong lòng.
"Tôi muốn về nhà, có được không?" Hàng mi anh chớp động mê người, làm nũng yêu cầu.
James nói nhỏ.
"Được rồi, dạo này ngươi cũng mệt, cần ngủ một giấc. Chờ ngươi ngủ đủ rồi chúng ta lại ăn bữa tiệc lớn."
Sau đó hai người cùng lên xe trở về nhà.
.....................
Sau khi về nhà, James mang anh vào phòng, đắp chăn cho anh, để anh yên tĩnh nằm trên giường. Cổ Hạo không ngủ ngay, anh nhìn chằm chằm từng cử động của James.
Ngọn lửa trong cơ thể dường như chỉ cần một nụ hôn sẽ hoàn toàn bốc cháy.
Anh thật muốn được James hôn, ôm, thậm chí làm hành vi vượt rào cũng không sao, cho dù chỉ một đêm cũng được. Bởi vì anh rất thích, rất thích James!
Lần đầu tiên có người vì anh làm nhiều chuyện như vậy. Sợ anh bị người khi dễ mà mua cả công ty, sợ anh khổ sở nên cố ý làm rớt dao nĩa, dạy anh sống ưỡn ngực thẳng lưng.
Anh thật muốn biến thành phụ nữ, được James thâm tình yêu, ôm.
Cổ Hạo thở dồn dập. Anh rất muốn được James hôn, ôm, nhưng rốt cuộc phải làm sao đây?
Anh kích động nắm bàn tay to của James.
Thanh âm Cổ Hạo mang chút dụ hoặc, khẽ kêu.
"James."
Cái tên ở đầu lưỡi hóa thành ngọt ngào. Ngay cả tên hắn đều có ma lực, khiến anh say mê. Anh vươn lưỡi ra liếm đôi môi khô khốc.
James thấy thế thì ngây ngẩn, nhìn Cổ Hạo động tác không được tự nhiên mà quyến rũ, hắn có chút không biết làm sao.
Cổ Hạo ngẩng đầu lên, phát hiện ánh mắt James nhìn chăm chú môi hồng. Tim anh muốn nhảy ra ngoài, lần nữa khẽ gọi.
"James."
Thấy James vẫn không hành động, Cổ Hạo ngồi dậy.
Anh chưa từng dụ hoặc người nào, không biết nên làm sao. Nhưng chỉ cần nhìn James, cả người anh khô nóng. Anh muốn được bàn tay James sờ toàn thân, muốn nụ hôn của hắn rơi trên người, cảm giác đó làm anh như si như cuồng . Tuy James không hành động, nhưng anh có thể chủ động.
Anh hôn lên bờ môi cương nghị của James.
"James."
Thanh khẽ gọi vừa ngọt vừa mị. James đột nhiên như phát cuồng mút lấy đầu lưỡi anh. Nụ hôn cuồng dã, bá đạo. Cổ Hạo vui đến sắp bay lên trời. Thật lâu rồi không được James hôn cuồng nhiệt, anh rất nhớ loại cảm giác này.
Nụ hôn của James so với bình thường càng cuồng, thô bạo như vậy lại là điều Cổ Hạo đang cần.
Anh không muốn giống lúc đặc huấn, cách lớp áo chạm không tới lồng ngực James. Anh muốn trực tiếp cảm thụ hơi ấm của James. Anh sốt ruột kéo cúc áo James, cởi áo trên xong đem thân thể dán sát bờ ngực rắn chắc, hưởng thụ cảm giác hai trái tim gần nhau.
James cuồng dã sờ soạng thân thể anh, khi hắn cởi sạch quần áo, chỉ thấy Cổ Hạo không ngừng vặn vẹo như muốn cầu càng nhiều yêu thương.
James nhiệt tình vuốt ve anh, khiến anh p